thử vai ryu murakami
Truyện thể loại Sports. Truyện thể loại. Sports. Đúng như tên gọi, những môn thể thao như bóng đá, bóng chày, bóng chuyền, đua xe, cầu lông, là một phần của thể loại này. Tất cả.
(9) Si nhân thuyết mộng, đại trí như thử - 痴人说梦, 大致如此: theo mình thì ý là 'Người si thường hay nói mộng'. (10) Đằng Vương Các (tiếng Trung: 滕王阁) là tên gọi của ba nhà lầu có gác do Đằng Vương Lý Nguyên Anh thời nhà Đường cho xây dựng tại các tỉnh Giang
Thổi Ngược Chiều Gió - tập truyện tranh luận của Ngu Yên. Bản dịch tiếng Anh 'Chinatown' của Thuận. Thành Tôn - Một Đời Thắp Tình. Ngu Yên: Tuyển Tập Thơ Thế Giới (cuốn 1) Dưới Tán Chò Nâu Sài Gòn - bút ký điền dã Paul Christiansen. Theo dấu thư hương - tạp luận
Banana Yoshimoto: Cõi mơ có khả năng chữa lành. TTO - Nhân ngày quốc tế phụ nữ, Thế giới sách kỳ này 'vẽ lại chân dung' của Banana Yoshimoto - gương mặt nữ trong ba trụ cột của văn học đương đại Nhật (cùng Ryu Murakami và Haruki Murakami), cũng là nữ nhà văn được nhiều độc giả Việt Nam yêu mến.
Kim Tae Ri vào vai một người phụ nữ giỏi đánh đấm nhân vật chính tên là Lee Ahn.Trong khi đó, Ryu Jun Yeol trở thành một người tên Mureuk từ triều đại Goryeo, người giỏi sử dụng kiếm và gặp Kim Tae Ri. Mureuk đã rất ngạc nhiên khi nhìn thấy các công cụ từ tương lai.
materi bahasa jawa kelas 1 sd pdf. Bảy năm trời trong cảnh gà trống nuôi con sau khi vợ chết, Asoyama chưa từng nghĩ đến việc đi bước nữa. Thế rồi chính cậu con trai độc nhất đã thổi bùng lên ngọn lửa khao khát gia đình tưởng chừng như đã tắt lịm bấy lâu. Tay bạn thân trong ngành ... Xem thêm Thông tin kèm theo Có dịch vụ bọc sách plastic cao cấp cho sách này Chi tiết Miễn phí giao hàng toàn quốc cho Đơn hàng từ Áp dụng từ 1/2/2015. Xem chi tiết » Giới thiệu sách Báo chí giới thiệu Thông tin chi tiết Thử Vai Thông tin tác giả Ryu Murakami sinh năm 1952 tại Nagasaki, Nhật Bản. Ông là một nhà văn có sức ảnh hưởng lớn với các tác phẩm gây được tiếng vang lớn và được dịch sang nhiều thứ tiếng. Năm 1976, ông đoạt Giải Tác giả mới - Gunzo và Giải Akutagawa - giải văn học cao quý nhất Nhật Bản. ... Vào trang riêng của tác giả Xem tất cả các sách của tác giả Bảy năm trời trong cảnh gà trống nuôi con sau khi vợ chết, Asoyama chưa từng nghĩ đến việc đi bước nữa. Thế rồi chính cậu con trai độc nhất đã thổi bùng lên ngọn lửa khao khát gia đình tưởng chừng như đã tắt lịm bấy lâu. Tay bạn thân trong ngành giải trí của gã, Yoshikawa, đã dàn xếp cho gã một cuộc thử vai trá hình để tuyển vợ. Hai nghìn hồ sơ đăng ký, chỉ duy nhất một người con gái làm gã xiêu lòng. Nhưng điều gì đang chờ đợi gã, hạnh phúc hay nỗi kinh hòang? Lại một lần nữa Ryo Murakami khiến độc giả phải rùng mình. Giọng kể dửng dưng đặc trưng của Ryu không làm vơi đi cảm giác kinh hòang độc giả thấm thía từ câu chuyện. Hơn tất cả, từ nỗi sợ ấy người ta nhận ra, sự hành hạ con người sẽ tạo ra quỷ dữ… “Tinh tế nhưng vô cùng ám ảnh, Thử vai cũng cố thêm danh tiếng bậc thầy của Ryu Murakami trong dòng truyện tâm thần - kinh dị Nhật Bản” “Giọng văn đầy bi thương và chấn động lòng người, nhưng vẫn không thiếu đi nét tỉnh táo và sắc lạnh như dao mổ…” The Guardian Mời bạn đón đọc. Báo chí giới thiệu Tác phẩm của hai nhà văn họ Murakami trở lại Cùng một thời điểm, Công ty Sách Nhã Nam đã cho ra mắt hai tác phẩm của hai nhà văn Nhật cùng mang họ Murakami Haruki Murakami với tác phẩm Ngầm NXB Văn hóa Sài Gòn và Ryu Murakami với Thử vai NXB Hội Nhà văn. Đây đều là hai tên tuổi không chỉ có tác động lớn đối với nền văn học xứ Phù Tang mà còn có tầm ảnh hưởng rộng ra cả thế giới. Sự hành hạ con người sẽ tạo ra “quỹ dữ” “Thử vai” – tiểu thuyết của Ryu Murakami, 1 trong những nhà văn đương đại Nhật Bản nổi tiếng. Aoyama nhận vật chính sống cảnh “gà trống nuôi con” suốt 7 năm trước khi có ý muốn đi bước nữa từ sự gợi ý của cậu con trai độc nhất. Thông tin chi tiết Tác giả Ryu Murakami Người dịch Trần Thanh Bình Nhà xuất bản Nxb Hội Nhà Văn Nhà phát hành Nhã Nam Mã Sản phẩm 8936024913168 Khối lượng gam Định dạng Bìa mềm Kích thước 12 x 20 cm Ngày phát hành 05/2009 Số trang 254 Bình luận từ facebook
Lưu ý Có tiết lộ gần hết tình tiết, truyện gắn nhãn 18+.Ryu Murakami là một trong tam trụ của văn học Nhật Bản hiện đại, đồng thời ông được đánh giá là một trong những người có thể cách tân nước Nhật thông qua văn học của mình. Ryu Murakami sinh ra tại thành phố Nagasaki vào tháng 2 năm 1952, tức là 7 năm sau vụ ném bom nguyên tử khiến Nhật Bản phải đầu hàng vô điều kiện và trở thành nước thất trận nặng nề nhất của thế chiến thứ 2. Có lẽ, bởi sinh ra và lớn lên tại một trong hai thành phố khó khăn nhất nước Nhật thời bấy giờ, nên những áng văn của ông cũng ướm màu u tối, tàn bạo và gai góc. “Thử vai” là tác phẩm đầu tiên của Ryu Murakami mà mình đọc, đồng thời là tác phẩm khiến mình ngay lập tức trở thành người hâm mộ của ông.“Thử vai” kể về Aoyama, một gã đàn ông sống trong cảnh “gà trống nuôi con” sau khi vợ mất đã 7 năm trời. Gã chưa từng một lần nghĩ đến việc “tái hôn”, không phải bởi gã một lòng chung tình với người vợ đã khuất, mà bởi bởi trong gã dường như chẳng còn nổi một khát khao nào với cuộc đời. Yoko, vợ cũ của gã, đã chống chọi với ung thư một thời gian. Suốt những năm tháng ấy, cả gã, vợ gã, con trai gã đều oằn mình chờ đợi cái chết vốn được định sẵn, đến mức gã không còn phân định được rằng ngày vợ gã khuất bóng liệu có phải cũng là ngày gã được giải thoát hay không? Nỗi đau đớn cùng thương tổn từ sự ra đi của người vợ gặm nhấm những người thân ở lại. Nếu gã lựa chọn phó mặc đớn đau này cho thời gian, chấp nhận dòng chảy bất tận của năm tháng – thứ dòng chảy chẳng thể ngừng lại vì vết thương lòng của gã. Thì con trai gã, Shigehiko, lại quá nhỏ để đưa ra lựa chọn như gã; thằng bé tựa một kẻ cuồng loạn, cứ kiếm tìm rồi bấu víu vào một điều gì đó khác, để đưa mình xa dần khỏi nỗi đau. Một ngày nọ, chính cậu con trai độc nhất đã thổi bùng lên ngọn lửa khao khát gia đình tưởng chừng như đã tắt lịm bấy âu ở gã. Gã đề cập đến chuyện muốn tái hôn với tay bạn thân Yoshikawa, và bất ngờ nhận được sự hưởng ứng, giúp đỡ nhiệt tình từ hắn. Yoshikawa đề xuất tổ chức một cuộc “thử vai” – ngoài mặt là tìm kiếm nữ diễn viên chính cho dự án phim mới, nhưng thực chất chỉ là lớp vỏ trá hình cho công cuộc “tuyển vợ” của Aoyama. Thực ra, gã không mảy may hứng thú với ý tưởng này lắm, gã nghĩ cuộc thi tuyển này thật không đúng đắn. Nhưng rồi gã cũng lao theo suy tưởng điên rồ của bạn mình, khi nghĩ về 4 nghìn bộ hồ sơ đang chờ mình lựa chọn, khi tưởng tượng ra khung cảnh mình lạc vào giữa “vòng vây của mười thiên sứ, cô nào cũng xinh tươi, thông minh, gia giáo, thông thạo nghệ thuật cổ điển”. Cuối cùng, sự cảnh giác mang tính khắc kỷ của gã đã đầu hàng trước sức tưởng tượng của thằng đàn ông. Với gã, cái xã hội và những con người đang xoay sở trong xã hội này chẳng khác “hàng hóa” là bao; đã là “hàng hóa” thì buộc phải “cạnh tranh”; đã “cạnh tranh” thì mặt hàng dán nhãn “đàn bà” chắc chắn phải chịu thiệt thòi rồi. Aoyama, Yoshikawa,… đang sống ở một xã hội mục ruỗng đến độ tiền bạc có thể mua được tất thảy, con người sẵn sàng bán mình cho tiền bạc, và những kẻ có tiền có quyền, hoặc thậm chí là kẻ nghèo hèn cũng đánh giá mọi thứ với một quy chuẩn duy nhất – tiền bạc. Đàn bà, không còn là con người và được đối xử như con người. Đàn bà, giờ đây là thứ hàng hóa đầy mê hoặc, sống trong những liên tưởng và giấc mộng ngập tràn nhục dục. Yoshikawa vẽ ra khung cảnh thường nhật của người phụ nữ “Cơ thể lúc đó vẫn chưa tỉnh hẳn, cô nàng sẽ tự hỏi, hay là mình nghe chương trình ngôi sao màn bạc tương lai nhỉ, rất nhẹ nhàng, nàng với tay bật đài radio hoặc dàn nhạc hi-fi lên, chỉnh kênh FM đúng tần số, hệt như đang dùng tay mân mê đầu vú khi thủ dâm.” Trong 30 bộ hồ sơ còn lại sau khi sàng lọc, Aoyama bị thu hút bởi hồ sơ của Yamasaki Asami. Nàng là một vũ công ballet phải từ bỏ mục tiêu đời mình vì chấn thương cột sống. Nàng không giống những cô còn lại, thi nhau kể lể và liệt kê hàng tá lý do, mong muốn được trở thành diễn viên. Lời trăn trở nàng viết, về cuộc đời nàng đang sống đồng nghĩa với chấp nhận cái chết, đã khiến gã ấn tượng mạnh. Trong buổi thử vai, gã chỉ chờ được gặp và nói chuyện cùng nàng. Buổi chiều, sau bao mong ngóng, nàng cuối cùng cũng xuất hiện trong tầm mắt gã. Vẻ đẹp của nàng, hòa cùng thanh âm dịu ngọt, dường như mơn trớn trái tim gã. Gã xiêu lòng, trước mái tóc buộc giản dị, trước giọng nói cùng cách trò chuyện nhẹ nhàng, trước gương mặt vừa thanh thuần vừa quyến rũ vô ngần. Ngay tối hôm đó, gã gọi điện hẹn gặp mặt nàng. Gã và nàng bắt đầu mối quan hệ như gần như xa, lãng mạn mà cũng bình dị. Asami giãi bày với gã câu chuyện thuở ấu thơ, nàng bị cha dượng đánh đập hắt ủi thế nào, ballet đã cứu vớt cõi lòng chìm trong tăm tối của nàng như nào,… Gã thấy mình đắm chìm dần trong tình yêu cháy bỏng và cồn cào với nàng, chính sự khao khát ấy đã khiến gã bỏ quên tất cả những dấu hiệu kì lạ về nàng, bất chấp lời can ngăn của Yoshikawa mà như thiêu thân lao vào tình yêu này. Phải chăng, “nụ cười của nàng như thể hút hết vào trong đó cả lý trí, làm mất hết cả ngôn từ, tình cảm và thậm chí là ý thức”?Yoshikawa khuyên gã tránh xa Asami, vì không một ai thực sự biết cô ả là ai. Bà chủ quán ăn – người từng là một geisha nổi tiếng – khuyên gã tránh xa Asami, vì dù như đang phơi bày mọi thứ, nhưng cô nàng vẫn mơ hồ quá đỗi. Những nhận định của bà về vẻ đẹp của nàng, như một lời dự báo cho những chuyện tàn nhẫn, kinh khủng, đắng nghét đang chờ Aoyama. Trong chuyến dã ngoại gã chờ đợi bấy nay, gã đã được mơn man bộ ngực căng tròn hoàn hảo của nàng. Cơ thể nàng giống như “tác phẩm của một nghệ sĩ điêu khắc vô danh đến từ một nước xa lạ, đang chuyển động với sự mềm mại, độ ẩm ướt và hơi ấm của một con người”. Gã mê man trong sự hưởng thụ trái ngọt, nhưng đồng thời sâu trong gã lại sợ hãi một điều gì đó. Gã không biết mình sợ điều gì, muốn bỏ chạy khỏi cái gì, rồi gã lại một lần nữa đầu hàng trước ngưỡng vọng của một thằng đàn ông. Vẻ đẹp miên man của nàng, tiếng rên rỉ đặc và trầm của nàng, hình ảnh khuôn mặt và cái ấy cứ thay nhau chập chờn ẩn hiện trong đầu gã. Ryu Murakami vốn nổi tiếng với biệt tài mượn cảnh làm tình để giãi bày, bộc bạch nội tâm nhân vật. Cảnh làm tình trong “Thử vai” cũng tinh tế và đê mê như toàn bộ các cảnh làm tình khác trong những tác phẩm của ông. Con chữ của ông được gọt giũa khéo léo, vừa đủ khơi gợi, vừa đủ nhục dục. Cảm xúc bị nhấn chìm vào hoan ái của Aoyama đã khắc họa rõ nét, sinh động trạng thái và tình thế mơ hồ của gã. Đồng thời, những khung hình về khuôn ngực trần, nơi ấy, vòng eo, những ngón tay và gương mặt Asami đã đẩy câu chuyện lên cao trào. Hóa ra, kẻ nói dối trong hai người, chính là nàng. Thuở nhỏ, nàng bị cha dượng lạm dụng tình dục Hai bàn chân bị cụt, hắn đưa tay vào trong đũng quần, tiếng thở dốc chập chờn cùng bước chân nàng múa điệu ballet phía sau tấm rèn chia cắt. Tiếng chửi rủa, trách mắng của cha dượng cũng biến mất vào ngày cơ thể đứa bé gái Asami bị nhục dục hóa. Văn phong của Ryu Murakami không rườm rà, hoa mỹ, đơn giản, lạnh nhạt; cộng thêm việc sử dụng ngôi thứ 3 để dẫn dắt, lời văn càng thêm phần dửng dưng, chỉ như thuật lại câu chuyện của một người lạ thoáng qua. Người đọc dễ dàng đoán trước được tình huống truyện, từ những gợi mở vô cùng rõ ràng, được lồng ghép xuyên suốt truyện điệu, tiết tấu của “Thử vai” dồn dập, căng thẳng không ngừng nghỉ. Ấy vậy, phần cuối truyện lại đột ngột chậm lại, như chập vào tình thế hoảng loạn của Aoyama. Asami đến nhà gã với dự định chặt đôi chân gã, thay cho phán quyết dối lừa của cô ả. Ả vẫn đẹp như ngày nào, nét mặt vẫn bình thản như mọi lần gã đón đưa, nhưng gã đã nhìn thấy được sự tàn bạo đớn cùng, và vết sẹo thương tổn sâu hoắm khoét lại nơi trái tim ả. Cầu dao đứt mạch, căn nhà chìm vào tăm tối, và người đọc cũng rơi vào hãi hùng. Lúc này, sự ví von ẩm thực Nhật Bản của Aoyama chợt hiện ra – trọn vẹn Món Nhật ngon, dễ ăn, tốt cho sức khỏe; nhưng gã thấy đồ Nhật nhạt nhẽo và lạnh lẽo. Xã hội Nhật Bản hẳn cũng tương đồng với nền ẩm thực nước mình, đó là một xã hội có vẻ ngoài đạo mạo, nhưng bên trong đang dần mục ruỗng, méo mó, và thậm chí là bệnh hoạn. Bởi con người trong xã hội ấy không thể sẻ chia nỗi lòng của mình với người xung quanh, đành phải giấu giếm rồi tự mình ủi an. Nhưng những nỗi đau, càng gặm nhấm, càng lạnh buốt cõi lòng, để rồi những con người ôn hòa này vô tình “nuôi nấng” ra quái vật – như nàng Asami.“Thử vai”, từ đầu đến cuối đều ủ một sự mơ hồ. Cái vô định ấy bao trùm, xuyên suốt toàn truyện. Truyện dài gần 300 trang, ấy vậy lại chẳng có nổi tia sáng nào. Kết thúc của “Thử vai” lật lại vấn đề thương tổn được đề cập ở khoảng giữa truyện. Vậy, thực sự nỗi đau có khủng khiếp đến đâu, sớm muộn rồi cũng sẽ được giải thoát thật sao?
Bảy năm trời trong cảnh gà trống nuôi con sau khi vợ chết, Asoyama chưa từng nghĩ đến việc đi bước nữa. Thế rồi chính cậu con trai độc nhất đã thổi bùng lên ngọn lửa khao khát gia đình tưởng chừng như đã tắt lịm bấy lâu. Tay bạn thân trong ngành giải trí của gã, Yoshikawa, đã dàn xếp cho gã một cuộc thử vai trá hình để tuyển vợ. Hai nghìn hồ sơ đăng ký, chỉ duy nhất một người con gái làm gã xiêu lòng. Nhưng điều gì đang chờ đợi gã, hạnh phúc hay nỗi kinh hòang? Lại một lần nữa Ryo Murakami khiến độc giả phải rùng mình. Giọng kể dửng dưng đặc trưng của Ryu không làm vơi đi cảm giác kinh hòang độc giả thấm thía từ câu chuyện. Hơn tất cả, từ nỗi sợ ấy người ta nhận ra, sự hành hạ con người sẽ tạo ra quỷ dữ… “Tinh tế nhưng vô cùng ám ảnh, Thử vai cũng cố thêm danh tiếng bậc thầy của Ryu Murakami trong dòng truyện tâm thần - kinh dị Nhật Bản” “Giọng văn đầy bi thương và chấn động lòng người, nhưng vẫn không thiếu đi nét tỉnh táo và sắc lạnh như dao mổ…” The GuardianGiá sản phẩm trên Tiki đã bao gồm thuế theo luật hiện hành. Bên cạnh đó, tuỳ vào loại sản phẩm, hình thức và địa chỉ giao hàng mà có thể phát sinh thêm chi phí khác như phí vận chuyển, phụ phí hàng cồng kềnh, thuế nhập khẩu đối với đơn hàng giao từ nước ngoài có giá trị trên 1 triệu đồng.....
Đây là quyển thứ hai của Ryu Murakami bạn chẻ đọc. Khác với Ba đêm trước Giao Thừa hay In the Miso Soup, quyển này bạn chẻ đọc liền một mạch mà không bị ngắt quãng để bình tâm lại. Bạn chẻ không dám nhận xét về văn phong của Ryu Murakami nhưng qua hai tác phẩm bạn chẻ đã đọc thì bạn chẻ nhận thấy rằng, giọng văn của ông rất giản dị, nếu không phải nói là đơn giản. Nhưng không vì vậy mà người đọc cảm thấy thoải mái, ngược lại giọng văn ấy càng khiến họ thêm căng thẳng, bởi vì nó quá lạnh, quá vô cảm, cái vô cảm có sức tấn công mãnh liệt, dồn dập hơn bất cứ cảm xúc mạnh mẽ nào khác. Chính vì thế, dù đọc ngắt quãng hay đọc liền một mạch thì người đọc đa phần đều cảm thấy cực kì mệt mỏi mỗi khi gấp trang sách lại. Những tác phẩm của Ryu thường không quá dài, nhưng cũng không phải là quá ngắn. Bạn chẻ nghĩ thế là hợp lý. Nội dung những tác phẩm của ông không hợp để viết quá ngắn, bởi vì nó sẽ gây cho người đọc một cảm giác thiếu thốn, hụt hẫng, nhưng lại cũng không hợp để viết quá dài, bởi vì nó sẽ khiến người đọc kiệt sức. Thêm một việc nữa, những tác phẩm của Ryu luôn gây cho người đọc cái cảm giác, chỉ như vậy là quá đủ, không cần thêm cũng không cần bớt, đầy đủ một cách hoàn hảo. Nói thế này cho dễ mường tượng hơn. Mỗi lần đọc tác phẩm của ông là như bị hành hạ đầu óc, như bị vắt kiệt sức lực, từng câu từng chữ, ngay cả những việc đời thường nhất cũng có thể tra tấn ta. Nhưng dù có thế đi nữa, người đọc cũng không thể từ bỏ được, vẫn cố đọc đến tận cùng. Thử vai Audition là một tác phẩm có lẽ mang đậm phong cách của Ryu Murakami. Ở đó có những chuyển biến đầy bất ngờ nhưng lại vô cùng hợp lý. Tác phẩm bắt đầu với nhân vật Aosoyama, vợ anh đã qua đời do một vụ tai nạn. Sự ra đi của cô quá bất ngờ, đến mức chính anh còn không kịp để mà đau buồn. 7 năm sau cái chết ấy, Aosoyama lao vào hai mục tiêu tự đặt ra cho bản thân để quên đi nỗi nhớ vợ. Một là nuôi dạy Shigehiko nên người. Hai là được thu âm băng của một nghệ sĩ đàn ống tại Đức. Cả hai mục tiêu ấy anh đều đã đạt được, nhưng cũng chính vì vậy mà anh cảm thấy chán nản với mọi thứ. Và cũng chính lúc này, con trai anh đề nghị anh đi thêm bước nữa. Người bạn thân của anh, Yugakawa, một đạo diễn phim, tỏ ra ủng hộ ý tưởng ấy. Và chính anh ta là người đề ra cách chọn lựa người yêu gian trá ấy Thử Vai. Họ sẽ lợi dụng truyền thông, tổ chức một buổi Thử vai giả cho một kịch bản có lẽ không bao giờ tồn tại, nhằm lựa chọn trong số những ứng cử viên đến tham dự những cô nàng hợp với Aosoyama nhất. Thật ra chính Aosoyama lại không mấy hứng thú với việc Thử vai gian trá này. Nhưng đó là trước khi anh nhìn thấy Hồ sơ của Yamasaki Asami, một vũ công ballet bị chấn thương cột sống và phải từ bỏ mục tiêu đời mình. Cô đã viết rằng “Một cuộc sống như vậy cũng đồng nghĩa với việc chấp nhận cái chết.” Chính câu viết này đã khiến Aosoyama ấn tượng mạnh. Và trong buổi thử vai, anh chỉ mong chờ được thấy mặt cô, tưởng tượng ra việc nói chuyện với cô. Cái gì phải đến cũng đến. Aosoyama cuối cùng cũng được phỏng vấn Asami. Qua đó, anh đã không thể kiềm chế cảm xúc của bản thân, trong anh là một hứng khởi mãnh liệt mà đã lâu rồi anh không cảm nhận được. Tất cả mọi điều về Asami, từ cách ăn mặt giản dị, từ giọng nói nhẹ nhàng, từ khuôn mặt xinh đẹp của cô, đều tác động mạnh mẽ đến anh. Tối đó, anh quyết định gọi cho cô và mời cô đi ăn. Và kể từ hôm ấy, họ bắt đầu một mối quan hệ có thể được coi là lãng mạn, bình dị giữa một người đàn ông trung niên và một cô gái trẻ với một quá khứ đầy đau khổ – qua lời tâm sự của cô với anh. Thậm chí họ còn tiến tới hôn nhân. Nhưng trong khi Aosoyama say đắm trong hạnh phúc với Asami thì tất cả những người xung quanh anh đều đưa ra những lời cảnh cáo, khuyên anh hãy tránh xa cô gái này. Họ không có lý do khuyên ngăn anh, bởi vì họ không biết gì rõ ràng về cô ấy, họ không thể đưa ra bất kì nhận xét gì về cô. Nhưng cũng chính vì vậy, họ bắt buộc phải khuyên ngăn anh tránh xa cô. Làm sao có thể tin tưởng một cô gái với lý lịch không rõ ràng và không có bất cứ ai xác minh được thông tin về cô ta? Họ chỉ cảm nhận, họ không tìm ra được gì bất thường về cô ta, nhưng họ lại cảm thấy cô ta quá bất thường. Mối tình lạ lùng này cuối cùng dẫn đến đâu? Rốt cuộc Asami là ai, quá khứ của cô ra sao? Tại sao người đàn ông ngồi trên xe lăn ấy lại tỏ ra kích động khi thoáng nhìn thấy mặt Asami? Kết thúc dồn dập, bất ngờ cuối truyện đã khiến người đọc phải ngộp thở vì sự đối lập giữa cả câu chuyện và cái kết của nó. ~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Cách viết của Ryu rất khác lạ. Mở đầu của Thử vai có lẽ nhanh chóng, lại có một phần thoải mái, nhưng từ sau buổi thử vai, không khí như trầm xuống, đồng thời sự lãng mạn xen lẫn với những điều bí ẩn nhưng đầy mơ hồ. Đoạn cuối là một biến chuyển đầy đột ngột và bất ngờ, dồn dập và nghẹn ứ. Dù vậy, dù có trải qua biết bao cung bậc cảm xúc, người đọc vẫn có thể nhận ra sự lạnh nhạt trong đó, nói đơn giản hơn là sự hờ hững với những việc xảy ra. Đó cũng chính là lý do bạn chẻ cảm thấy những tác phẩm của Ryu Murakami luôn phản ánh trung thực bộ mặt của xã hội Nhật Bản. Bộ mặt ấy không xấu, nhưng lại là một bộ mặt tăm tối hơn, nếu không phải nói là đầy thực tế hơn, một bộ mặt ẩn khuất mà thậm chí những người sống trong xã hội ấy có khi không nhận ra được. Thế nhưng nó vẫn luôn tồn tại một cách thầm lặng và âm ỉ. Nhân vật của Ryu Murakami cũng vậy. Có thể người đọc sẽ không ít lần thắc mắc, phải chăng hành động của họ là quá đáng, là phi thục tế? Đúng thế, những nhân vật của Ryu thường hành động theo suy nghĩ của chính họ. Họ là cái thiểu số nhận ra những lỗ hổng trong cuộc sống mà cái đa số đã bị hòa tan vào đó. Như Frank là sự chán ghét đến tàn nhẫn với những con người sống không có mục đích, không có gì để cố gắng trong cuộc sống. Như Asami là sự chán ghét giả dối, sự thay đổi bộ mặt của con người. Có thể nhiều người trong xã hội đã quá quen và chấp nhận việc ấy như một lẽ dĩ nhiên, chính vì vậy, những con người như Frank, như Asami là những quái vật. Nhưng nực cười thay, chính con người lại là kẻ nuôi dưỡng nên những con quái vật ấy. Tác phẩm của Ryu Murakami mở ra nhiều thực trạng khác của xã hội Nhật. Nói riêng trong Thử vai cũng có khá nhiều những đoạn ấy. Những chi tiết nhỏ như Buổi thử vai của các cô gái cũng phản ánh lối sống giới trẻ Nhật thời bấy giờ. Bản thân bạn chẻ rất thích một đoạn Aosoyama nhận xét riêng về Sushi và Ẩm thực Nhật nói chung. Nhận xét đó, lạ thay, lại đúng ý bạn chẻ. Trước đây bạn chẻ cũng khá thích ăn đồ Nhật nhưng sau đó lại không còn thích nữa. Ngẫm lại hồi ấy có khi thích ăn chỉ vì nó mới lạ chứ không hẳn vì nó để lại ấn tượng. Ẩm thực thể hiện một phần Văn hóa xã hội. Điều này có vẻ đúng. Khi ăn đồ ăn Nhật, hay khi nói về Văn hóa xã hội Nhật Bản, bạn chẻ luôn cảm thấy có cái gì đó quá thanh đạm. Đây không phải bàn về vấn đề gia vị mà là về cách hòa trộn các thành phần cũng như hương vị chung của món ăn. Thanh đạm, tốt cho sức khỏe nhưng lại nhàn nhạt đến hờ hững, cứ như bàng quan với những người xung quanh mình, một kiểu thu mình đầy cởi mở. Có thể sống ở Nhật Bản, bạn sẽ nhận được rất nhiều giúp đỡ khi cần thiết, nhưng bạn cũng rất dễ rơi vào cô độc hơn sống ở bất cứ nơi nào khác. Cũng như ý của Aosoyama khi nói về Sushi và ẩm thực Nhật Những người có cuộc sống đầy cảm xúc, những người phải làm việc, họ đâu có cần đến những món ăn quá thanh đạm đến vậy. Chính vì thế anh đã nói rằng mình thích ăn đồ Hàn, đồ Ấn Độ hơn, bởi vì chúng phản ánh cuộc sống một cách sinh động hơn hẳn. Để kết thúc bài này thì nhắc một chút đến Tính bạo lực trong truyện. Cách tả bạo lực của Ryu Murakami rất nhanh, rất dồn dập và có thể hành hạ tâm trí người đọc không thua kém bất cứ ai. Bạn chẻ có thể cam đoan, chỉ đọc thôi cũng đã có thể cảm nhận được sự ghê tởm cuộn lên trong họng, ghê tởm hơn tận mắt chứng kiến một bộ phim tả cảnh bạo lực đầy chi tiết. Tuy dài dòng vậy nhưng tác phẩm của Ryu Murakami không phải là dạng có thể phù hợp với tất cả mọi người. Có thể với nhiều người, chúng sẽ trở thành méo mó dị dạng. Vì thế nên trước khi đọc cũng nên cân nhắc khá nhiều.
Ngày đăng 03/04/2010 Người Giới Thiệu Từ Thúy Kiều Bảy năm trong cảnh gà trống nuôi con sau khi vợ chết, Aoyama chưa từng nghĩ đến việc đi bước nữa. Thế rồi chính cậu con trai độc nhất đã thổi bùng lên ngọn lửa khao khát gia đình dường như đã tắt lịm bấy lâu. Tay bạn thân trong ngành giải trí của gã, Yoshikawa, đã dàn xếp cho gã một cuộc thử vai trá hình để tuyển vợ. Hai nghìn hồ sơ đăng ký, chỉ duy nhất một người con gái làm gã xiêu lòng. Nhưng điều gì đang chờ đợi gã, hạnh phúc hay nỗi kinh hoàng? Lại một lần nữa Ryu Murakami khiến độc giả phải rùng mình. Giọng kể dửng dưng đặc trưng của Ryu Murakami không làm vơi đi cảm giác kinh hoàng độc giả thấm thía từ câu chuyện. Hơn tất cả, từ nỗi sợ ấy người ta nhận ra, sự hành hạ con người sẽ tạo ra quỷ dữ! Quyển sách này mang lại cho tôi một cái nhìn khác về con người. Có lẽ khi bị hành hạ về thể xác cũng như tinh thần, con người ta sẽ bị biến đổi theo một chiều hướng xấu đi, trở thành quỷ dữ! Hành động rùng rợn, kỳ quặc và dã man của một người con gái tưởng chừng như quá yếu đuối, đã để lại trong tôi một chấn động, ám ảnh, một suy nghĩ,... TRÍCH DẪN ĐẶC SẮC "Một tác phẩm gây sốc... các tình tiết đan xen khéo léo đến mức người đọc không thể không bị cuốn vào từng trang sách" - The Independent "Giọng văn đầy bi thương và chấn động lòng người, nhưng vẫn không thiếu đi nét tỉnh táo và sắc lạnh như dao mổ…” - The Guardian NHỮNG BÀI GIỚI THIỆU CỦA THÀNH VIÊN KHÁC Đăng ký hoặc Đăng nhập để được bình luận SÁCH KHÁC CÙNG LĨNH VỰC
thử vai ryu murakami